...Gió đưa hương qua thiên hà muôn thuở, Vườn tâm này hoa nở một chân dung, Mây Giác Ngộ phủ bao lớp điệp trùng, Trăng Lăng Già rọi vầng quang rực rỡ...
Giữa dòng đời luôn vô tình biến chuyển
Thoắt bại thành, dẫu được mất, đoạn thường.
Thoải bước chân, lạc xứ lẫn tha hương,
Vẫn hiển hiện một mùa xuân như thị.
Gió đưa hương qua thiên hà muôn thuở,
Vườn tâm này hoa nở một chân dung
Mây Giác Ngộ phủ bao lớp điệp trùng,
Trăng Lăng Già rọi vầng quang rực rỡ.
Cõi lòng ai lặng nhìn xuân bỡ ngỡ
Nghe rộn ràng bừng vỡ giá băng xưa.
Non xanh tơ tuế nguyệt đã mấy mùa
Biển lặng sóng mỉm cười, ôi sâu thẳm!
Đếm từng bước dấu thời gian chầm chậm,
“Lão tùng đầu” mặc tiếng gọi thời gian.
“Nhất chi mai” chớm nở buổi đông tàn,
Xưa, sau vẫn mãi lan tràn nhựa sống.
Nhà Hoa-Tạng muôn đời không lay động
Cửa Tỳ-Lư đích thị bản nhiên rồi.
Mặc vô thường ẩn trong bao mầm sống
Vẫn an nhiên xuân ở tại lòng người.
Phương Bối