Vào tối ngày Thứ Sáu 11/8/2017, một nhóm quốc gia da trắng cực hữu (white nationalist ) khoảng vài ngàn người, bao gồm Tân-Quốc Xã (neo-Nazis) đầu trọc và Ku Klux Klan) cầm đuốc, tập họp tại khuôn viên Đại Học Virginia thuộc thành phố Charlotttesville đã đụng độ dữ dội với nhóm phản biểu tình khiến thống đốc Tiểu Bang Virginia phải tuyên bố tình trạng khẩn cấp và kêu gọi những người thiện chí nên về nhà. Còn Tổng Thống Donald Trump nói rằng đó là chuyện đáng buồn. Khi cuộc xung đột tạm lắng yên, vào sáng ngày 12/8/2017 một chiếc xe lao vào đám đông khiến một người chết và 19 bị thương. Nước Mỹ đang rơi vào tình chia rẽ trầm trọng.
Nhật Ký Biển Đông hai tuần đầu Tháng Tám ghi nhận những biến chuyển quan trọng như sau:
Tình hình thế giới:
-Business Insider ngày 1/8/2017: “Theo tờ New York Times, Moscow tập họp tới 100,000 binh sĩ trong một cuộc triển khai dọc theo biên giới NATO. Việc tăng cường binh bị này là một phần của cuộc diễn tập có tên Zapad được tổ chức bốn năm một lần theo tờ Washington Post. Năm nay cuộc thao diễn được tổ chức tại Belarus, Biển Baltic, những khu vực phía tây của Nga và Kaliningrad.”
-Reuters ngày 2/8/2017: “Sự nghi ngờ của Tổng Thống Donald Trump đã dẫn tới việc trì hoãn việc hoàn tất kế hoạch cho Nam Á. Sự hoài nghi đó bao gồm việc vị tư lệnh chiến trường Afghanistan có thể bị cất chức.” Theo ABC News ngày 8/8/2017, “Khoảng 100 thủy quân lục chiến Mỹ sẽ được gửi tới Tỉnh Helmand của A Phú Hãn đang gặp khốn khó để trợ giúp 300 binh sĩ đã có mặt ở đây, đã cố vấn, trợ giúp cho binh sĩ A Phú Hãn.”
Không phải ông tướng bốn sao John Nicholson bất tài. Không có ông tướng Mỹ nào bất tài nhưng tình hình không làm khác hơn được. Trong binh bị, khi lâm vào tình trạng khốn khó, gặp một cường địch… thì mạnh như Hạng Võ cũng phải tự sát ở Bến Ô Giang. Tăng thêm vài trăm ngàn quân thì quốc hội không đồng ý và người dân chống đối. Còn tăng quân nhỏ giọt thì không giải quyết được cuộc chiến. Thôi thì đi tìm một “Kissinger thứ hai” mật đàm với Taliban, “Afghanistan hóa” chiến tranh rồi sau đó rút lui trong danh dự, theo kiểu Nixon-Kissinger làm năm 1973 rồi mặc cho số phận Kabul muốn ra sao thì ra. Ô. Bush Con đã để lại một di sản nhức nhối cho nước Mỹ kéo dài đã 16 năm. Đừng tưởng siêu cường rồi thì muốn làm gì thì làm. Đồng ý là Mỹ muốn đánh ai cũng được, kể cả Nga và Tàu, nhưng sau đó hậu quả ra sao thì không ai biết được. Hiện nay khuynh hướng rút lui, nôm na là “tháo chạy” (Khi Đồng Minh Tháo Chạy) khỏi A Phú Hãn đang lớn dần trong đầu bộ tham mưu của Ô. Trump. Theo Newsweek, “Sau 16 năm chiến đấu, khoảng 2400 binh sĩ Hoa Kỳ thiệt mạng, hơn 20,000 binh sĩ bị thương, 1200 nhân viên khế ước dân sự bỏ mạng và một số tiền khổng lồ 500 tỉ đô-la đổ vào bãi lầy này.” (Thus, after 16 years of fighting, approximately 2,400 American military deaths, more than 20,000 wounded, 1,200 U.S. civilian contractor deaths, and a whopping half trillion dollars wasted in this quagmire.) Trong lịch sử, muốn làm “đại đế” thì phải có nhiều chư hầu. Để chư hầu giải quyết những vấn đề của địa phương. Đế quốc mà dính vào nhiều cuộc viễn chinh… là tự làm suy yếu mình. Hầu hết các đế chế xụp đổ vì thực hiện quá nhiều những cuộc viễn chinh (quá xa đất nước) như các đế quốc La Mã, Hung Nô cận đại có Phát Xít Đức, Quân Phiệt Nhật.
-The Independence ngày 4/8/2017: “Hai nhân vật thân cận với GH. Francis vừa lên án khối Thiên Chúa Giáo Hoa Kỳ cực kỳ bảo thủ đã cùng với với giáo hội Phúc Âm thành lập ‘liên minh thù hận’ để ủng hộ Ô. Donald Trump. Hai giáo sĩ Antonio Spadaro (Catholic) và Marcelo Figuerora (Protestant) đã đưa lên tờ La Civilta Catholica của các giáo sĩ dòng Jesuit ở Rome và được Vatican giám sát - một bài viết tố cáo Giáo Hội Thiên Chúa Giáo Hoa Kỳ đã ủng hộ lập trường cực đoan của nhóm bảo thủ và nói rằng quan điểm của các thành viên Thiên Chúa Giáo này không khác nhóm thánh chiến Hồi Giáo bao nhiêu. Bài báo cũng đăng lại tấm hình Ô. Trump, bà vợ và cô con gái chụp tấm hình lưu niệm với GH. Francis tại Vatican. Ô. Trump thì tươi cười, còn Giáo Hoàng thì nghiêm và buồn, chứng tỏ GH. Francis không thích Ô. Trump ngay từ lúc Ô. Trump ra tranh cử với câu nói, “Xây cầu chứ đừng xây tường”. Trong khi đại thi hào của Mỹ Robert Frost (1874-1963) lại nói rằng, “Good fences make good neighbors” tức “Tường càng kiên cố, càng tạo láng giềng tốt” tức là nhà ai nấy ở, không xâm lấn, xập xí xập ngầu, tranh cãi lôi thôi…thì là láng giềng tốt.
-Sputnik News ngày 4/8/2017: ” Tờ Daily Star của Anh đã đưa ra một danh sách năm quốc gia hàng đầu với những trung tâm du lịch tình dục/vừa du lịch vừa thưởng thức gái điếm/ đĩ đực… phát triển nhất như: Những khu du lịch của Thái Lan, Thủ Đô Rio de Janeiro của Ba Tây, Quần Đảo Canary của Tây Ban Nha, các khu nghỉ mát của Cộng Hòa Dominica và Phi Luật Tân.” Thật nhục nhã cho những quốc gia này!
-RFI ngày 5/8/2017 đã đi một tiêu đề không mấy vui cho nước Mỹ, “Mỹ biến đảo Guam thành tiền đồn chống Trung Quốc ở châu Á ?”
Khi phải lui về cố thủ ở Guam, cửa ngõ để tiến vào bờ biển California cách đó 9000km chứng tỏ tuyến “phòng thủ từ xa” của Mỹ đã co cụm lại. Nhớ lại sau Đệ II Thế Chiến cho tới năm 1975, tuyến phòng thủ của Mỹ nằm trải dài từ Bắc Á tới Đông Nam Á bao gồm: Nam Triều Tiên, Nhật Bản với căn cứ Okinawa xuất phát B-52 trong Chiến Tranh Việt Nam, căn cứ hải quân và không quân khổng lồ ở Subic và Clark thuộc Phi Luật Tân, Nam Việt Nam với Cam Ranh, Thái Lan với căn cứ B-52 tại U Tapao và Udon (Bắc Thái). Nay các căn cứ khổng lồ của Mỹ tại Thái Lan và Phi Luật Tân không còn nữa. Việt Nam chỉ hợp tác quân sự với Mỹ ở mức độ không gây nguy hiểm cho Hoa Lục và không thể đóng quân ở Cam Ranh. Trong khi đó sức mạnh hải quân và hệ thống hỏa tiễn phòng không lẫn diệt hạm của Hoa Lục quá lớn cho nên Biển Đông và Đông Nam Á không còn là nơi an toàn của Mỹ. Cho nên Mỹ phải lập tuyến phòng thủ mới ở Guam.
-Reuters ngày 7/8/2017: “Tại Thủ Đô Manila, nhân cuộc họp của ASEAN, Ngoại Trưởng Tillerson nói rằng Hoa Thịnh Đốn và Nga có thể tìm cách làm giảm căng thẳng vì chẳng có lợi ích gì để cắt đứt ngoại giao chỉ vì nghi ngờ Nga can dự vào cuộc bầu cử. “
Bộ Tham Mưu của Ô. Trump đang ở vào thế khó xử. Quốc hội giáng một búa cấm vận Nga và không cho phép tổng thống nhúc nhích gì cả. Trong khi nhu cầu hợp tác với Nga để giải quyết một số vấn đề quan trọng của thế giới lại bức thiết. Khi tổng thống bị trói tay thì vận mệnh của nước Mỹ sẽ không nằm trong chiến lược mà chỉ “cuốn theo chiều gió”, tức mặc cho số phận muốn ra sao thì ra.
-AP ngày 7/8/2017: “Ba Tư vừa ký một thỏa thuận đầu tư lớn nhất từ trước tới giờ nhằm chế tạo cả trăm ngàn chiếc xe hơi với Hãng Renault của Pháp, cảm thấy tự tin về nền kỹ nghệ chế tác, thách thức những hành động cô lập đất nước này của Tổng Thống Donald Trump.”
Nếu Ô. Trump và một số thượng nghị sĩ diều hâu không chủ trương triệt hạ Ba Tư thì hãng Ford có thể đầu tư vào dự án này. Nhưng nay anh không chơi với tôi thì tôi chơi với người khác. Kế hoạch cô lập Ba Tư của Mỹ có khi chỉ lợi cho Nga, Trung Quốc và Âu Châu.
-AP ngày 7/8/2017: “Nam Dương nói rằng họ sẽ trao đổi cà-phê, dầu cọ và những hàng hóa khác để lấy 11 chiến đấu cơ Sukhoi của Nga và cho rằng biện pháp cấm vận Nga của Âu Châu và Hoa Kỳ là cơ hội để Nga gia tăng buôn bán với Đông Nam Á. “
Cấm vận là vũ khí kinh tế của những nước mạnh để buộc những nước yếu phải quỳ gối. Thế nhưng Nga lại có thể lách cấm vận bằng buôn bán với những quốc gia không liên minh hay về phe với Hoa Kỳ. Chưa biết các biện pháp cấm vận Nga của Mỹ và Âu Châu sẽ kéo dài bao lâu?
-Newsweek ngày 12/8/2017: “Nga vừa chính thức trình làng Sukhoi-57 thế hệ sắp tới của máy bay chiến đấu siêu thanh, đối thủ F-22 của Hoa Kỳ và J-20, J-31 của Hoa Lục.
Tình hình Syria:
-AP ngày 5/8/2017: “Tổng thống Thổ Nhĩ Kỳ nhắc lại là những cuộc hành quân vượt biên giới vào lãnh thổ Syria đang được tiến hành khi Thổ gia tăng sự hiện diện quân sự dọc theo biên giới để ngăn ngừa những chiến binh người Kurd nằm trong lãnh thổ Syria. Tổng Thống Erdogan quyết định tung ra những chuyển động mới giống như đã làm vào Tháng Tám năm ngoái và nói rằng tình hình Syria đã vượt qua cuộc chiến chống lại các tổ chức khủng bố, bóng gió ám chỉ mong muốn độc lập của người Kurd.”
- Reuters ngày 12/8/2017: “Quân đội Syria đã kiểm soát toàn bộ một thị trấn cuối cùng của Tỉnh Homs nằm trong tay Nhà Nước Hồi Giáo. Quân chính phủ còn kiểm soát một số khu vực tại Thành Phố Deir al-Zor và một căn cứ quân sự gần đó.”
-AFP ngày 13/8/2017: “Hoa Kỳ bày tỏ đau buồn và kinh sợ về việc bảy nhân viên cứu cấp thuộc Nhóm Mũ Trắng ở Syria bị giết ở thị trấn gần Idlib do nhóm thánh chiến trấn giữ. Người ta chưa biết nhóm người này là ai và đã giết chết bảy nhân viên khi tấn công vào căn cứ của họ tại Samin- 9 cây số về phía đông của Idlib.”
Syria là một thảm kịch, một “lò nướng thịt” khổng lồ! Bất cứ ai cũng có thể oanh kích, pháo kích, bắn giết ở đây với lý do “chống khủng bố”, chống lại Ô. Assad “ giải phóng” Syria để thành lập một Syria Tự Do, một Nhà Nước Hồi Giáo. Kẻ thù giết đã đành mà nhân viên Hồng Thập Tự, nhân viên cứu cấp của Liên Hiệp Quốc cũng giết luôn vì nghi ngờ CIA, biệt kích, tình báo trá hình. Không cần tìm kiếm địa ngục ở đâu xa. Chỉ cần tới Syria là nhìn thấy địa ngục ngay. Ở đây, giết được nhiều, chặt đầu được nhiều là “thành tích”, bất kể lương dân vô tội!
Tình hình Biển Đông:
-Newsweek ngày 2/8/2017: “Tổng Thống Duterte của Phi Luật Tân lại đưa ra lời tuyên bố gây tranh cãi nhắm vào chế độ Bắc Triều Tiên chỉ vài ngày trước khi Phi Luật Tân đứng ra tổ chức phiên họp của ASEAN. Với cách nói vô cùng đụng chạm, Ô. Duterte cho rằng mình vốn ghét chiến tranh, mô tả lãnh tụ Bắc Triều Tiên Kim Jong Un như điên khùng và là chó đẻ, mặt chè bè đang chơi trò chơi nguy hiểm.”
Trong khi đó theo Washington Post, Tổng Thống Nam Dương dường như cũng muốn bắt chước cuộc chiến chống ma túy của Ô. Duterte khi nói rằng, “Phải kiên quyết, đặc biệt đối với những kẻ chuyện vận ma túy người nước ngoài kháng cự khi bị bắt, hãy bắn chúng vì chúng ta thật sự ở vào tình thế khẩn cấp.” Thế nhưng khi tiếp Ngoại Trưởng Mỹ Tillerson tại phủ tổng thống nhân hội nghị cấp bộ trưởng của ASEAN, Ô. Duterte tỏ ra thận trọng hơn khi nói, “Tôi biết ông lo lắng ở đây vì ông cũng có những rắc rối ở trong nước. Chúng ta là bạn. Chúng ta là đồng minh. Tôi là người bạn khiêm tốn của nước Mỹ ở Đông Nam Á”.
Như tôi đã nói trước đây, khi đất nước lâm nguy thì phải phá luật lệ. Cũng giống như xe cứu thương trong trường hợp khẩn cấp, để cứu người bệnh, phải vượt đèn đỏ, tức có quyền vi phạm luật lệ lưu thông. Cứ theo cái kiểu “con rùa hành chánh”, luật sư kiện tụng, kháng cáo, phản đối lung tung, Ân Xá Quốc Tế, Mỹ và Âu Châu can thiệp… thì đất nước “từ chết tới bị thương”. Khi nào trật tự vãn hồi thì mới có thể thượng tôn luật pháp. Xin Ân Xá Quốc Tế, Hoa Kỳ và Âu Châu thông cảm cho. Lấy lý do “vi phạm nhân quyền” để can dự vào những cuộc trấn áp ma túy là dung dưỡng tội phạm…vô tình phạm tội ác với nhân loại. Một kẻ buôn bán xì ke ma túy có thể hủy diệt cuộc đời cả ngàn người, nhất là các thanh thiếu niên. Chúng ta phải tận diệt tội ác này.
-CNBC ngày 4/8/2017: Thủ Tướng Hun Sen của Kampuchia – một đất nước đang có mối liên hệ không tốt đẹp với Hoa Kỳ là nước đã can dự vào nhiều cuộc chiến tranh, vấn đề di dân và Kampuchia thỉnh thoảng lại có những bất ổn chính trị …đã không muốn người cháu nội 14 tuổi mang quốc tịch Hoa Kỳ vì cậu bé này trong tương lai sẽ phải chiến đấu trong quân đội Mỹ.”
Ô. Hun Sen lo lắng cũng phải. Khi cậu bé này lớn lên, nó phải gia nhập quân đội Hoa Kỳ. Mỹ là một quốc gia can dự vào nhiều cuộc chiến tranh kể cả chiến tranh lật đổ trên khắp thế giới. Nếu Mỹ và Kampuchia bất hòa, thằng cháu nội cưng của ông, vì quân lệnh, nó có thể sẽ dội bom lên đầu ông nội nó (nếu nó là không quân) và nó có thể bắn hỏa tiễn Tomahaw vào thủ đô Phnom Penh hay làng quê cũ của nó từ một khu trục hạm (nếu nó là hải quân).
Hồi còn nhỏ - tôi cứ tưởng Tổ Quốc là thiêng liêng bất tử qua câu nói “Chim Việt đậu cành nam. Ngựa Hồ hí gió bắc”. Lịch sử chứng tỏ rằng rất nhiều người sống ở ngoại bang xa xôi muôn dặm, hoặc bị lưu đày viễn xứ nhưng vẫn nhớ thương quê cha đất tổ. Nay mới thấy nếu chúng ta định cư vào một quốc gia khác và nhận nơi này làm quê hương…thì chúng ta có thể có một Tổ Quốc mới, hy sinh cho Tổ Quốc mới và không còn luyến nhớ, tiếc thương gì Tổ Quốc cũ nữa. Ôi cõi đời này là Vô Thường! Không có gì vĩnh viễn, kể cả cái linh thiêng nhất là Tổ Quốc.
Mới đây một số bà Nam Hàn mang thai, sắp tới ngày sinh nở, đã tìm cách du lịch Hoa Kỳ, đẻ con ở đây để có quốc tịch Mỹ. Nếu có quốc tịch Mỹ, con bà sẽ không phải đi lính cho Nam Hàn. Mình sống và lớn lên trong một đất nước, với bao vui buồn, kỷ niệm và bao nhiêu lịch sử của cha ông. Nay lại không muốn con mình xả thân bảo vệ đất nước khi đất nước nguy biến, mà là lại muốn kẻ khác chết thế cho mình. Ô hô tình đời!
- AP ngày 6/8/2017: “Chỉ vài giờ sau khi Hội Đồng Bảo An LHQ đồng thanh chấp thuận nghị quyết mới ban hành cấm vận trừng phạt Bắc Triều Tiên, Ngoại Trưởng Trung Quốc Vương Nghị đã thúc giục ngoại trưởng Bắc Triều Tiên tuân thủ nghị quyết này và ngưng khiêu khích thiện chí của cộng đồng quốc tế với việc phóng hỏa tiễn liên lục địa và thử nghiệm nguyên tử. Ô. Vương Nghị đã nói như vậy với báo chí sau khi gặp Ngoại Trưởng Ri Yong Ho của Bắc Triều Tiên bên lề cuộc họp của Khối ASEAN. Ô. Vương Nghị cũng thúc giục Hoa Kỳ và Nam Triều Tiên không làm căng thẳng thêm tình hình và nói rằng tất cả các bên phải quay về bàn hội nghị.”
Trong khi đó các ngoại trưởng của ASEAN đang tụ họp ở Manila cũng kêu gọi Bắc Triều Tiên tuân thủ nghị quyết của LHQ và đóng góp tích cực vào sự ổn định của khu vực. Ngoại Trưởng Bắc Triều Tiên cũng có mặt trong cuộc họp của Khối ASEAN.
Thế nhưng theo Fox News ngày 11/8/2017, “Chính quyền Trung Quốc nói rằng họ sẽ đứng trung lập nếu Bắc Triều Tiên tấn công Hoa Kỳ. Nhưng họ sẽ bảo vệ láng giềng Á Châu này nếu Hoa Kỳ tấn công trước và định lật đổ chế độ của Ô. Kim Jong Un.” Đây là lời tuyên bố rất thẳng thừng của Bắc Kinh. Bắc Triều Tiên dù điên khùng như thế nào đi nữa vẫn là chiếc “lá chắn” bảo vệ Hoa Lục. Bắc Kinh sẽ không bao giờ để ai, dù là Hoa Kỳ lật đổ chế độ này. Một Bán Đảo Triều Tiên thống nhất dưới sự cai trị của Nam Tiều Tiên, với hệ thống hỏa tiễn Patriot của Mỹ đặt sát biên giới Trung Hoa sẽ là thảm hoạc cho Bắc Kinh. Cho nên theo tôi, Hoa Kỳ phải nhìn thấy thế “địa lý chính trị” và tìm cách trực tiếp thương thảo với Bắc Triều Tiên. Họ muốn theo chế độ nào, dân sướng khổ ra sao kệ họ, đừng dính vào, đừng làm “cảnh sát quốc tế”. Theo The Independence ngày 11/8/2017, hơn 60 dân biểu quốc hội đã ký một bức thư lên án lời bình luận của Tổng Thống Donald Trump về Bắc Triều Tiên là ông sẽ gửi “lửa và sự thịnh nộ tới Bắc Triều Tiên”. (Mr Trump had recently declared that he would send “fire and fury” to North Korea if they did not cease their threats to the United States). Căn cứ theo ngôn từ này thì Ô. Trump sẽ tiến hành một cuộc chiến tranh tổng lực để hủy diệt Bắc Triều Tiên. Ô. Trump không phải là chính trị gia cho nên ông không có lối nói khéo léo của ngoại giao, mà lại không để bộ trưởng ngoại giao hoặc bộ quốc phòng nói, cho nên liên tục bị chống đối. Theo AP ngày 14/8/2017, để trấn an đồng minh và cũng để cảnh cáo Bắc Triều Tiên, tướng Tham Mưu Trưởng Liên Quân Hoa Kỳ trong chuyến viếng thăm Nam Triều Tiên, Nhật Bản và Trung Quốc đã nói rằng Hoa Kỳ muốn giải quyết vấn đề bằng giải pháp hòa bình nhưng cũng sẵn sàng dùng chiến tranh tổng lực nếu bị khiêu khích. Có lẽ Ô. Kim Jong Un cũng nên chấm dứt trò chơi điên điên khùng khùng, nguy hiểm quá. Ngày hôm nay 15/8/2017, có lẽ do áp lực từ Hoa Lục, dư luận quốc tế và sự kiên quyết của Hoa Kỳ, Ô. Kim Jong Un tuyên bố “hoãn lại” kế hoạch đánh bom nguyên tử Đảo Guam.
-Reuters ngày 7/8/2017: “Trong dịp viếng thăm Tokyo, Thủ Tướng Hunsen của Cambodia sẽ kêu cầu Nhật Bản đầu tư 800 triệu Mỹ Kim vào hệ thống xe điện tự động cho Thủ Đô Phnom Penh. Yếu kém về hạ tầng cơ sở, đặc biệt là vùng nông thôn một phần gây trở ngại cho việc đầu tư ở Căm Bốt- một trong những quốc gia nghèo nhất thế giới. Đường xe điện này sẽ nối liền thủ đô và phi trường quốc tế.”
Ít ra Ô. Hun Sen cũng phải thăm viếng Nhật Bản chứ. Cứ bó rọ ở trong nước, không giao tiếp với ai, ngoài Trung Quốc thì đất nước làm sao khá được?
-Reuters ngày 9/8/2017: “Bộ trưởng ngoại giao Phi Luật Tân cho biết Hoa Lục thúc đẩy việc hình thành một quy tắc hành sử tại Biển Đông với các quốc gia Đông Nam Á nhưng lại đe dọa không bị ràng buộc bởi những quy tắc này khiến Hoa Kỳ, Nhật Bản và Úc Châu lên tiếng kêu gọi Trung Quốc phải tuân thủ một khi thỏa hiệp được ký kết và mạnh mẽ chống đối những hành động đơn phương cưỡng ép.”
Từ sự can dự của các cường quốc như Mỹ, Úc Châu, Anh Quốc, Ấn Độ, Nhật Bản, chúng ta thấy điểm bùng nổ (flash point) của thế giới hiện nay không phải Iraq, Syria hay A Phú Hãn mà chính là Biển Đông. Những cuộc chiến ở Ukraina hay Trung Đông chỉ là những cuộc chiến khu vực. Chính sự lớn mạnh và bành trướng quân sự của Hoa Lục tại Biển Đông mới là nguy cơ toàn cầu.
-Fox News ngày 10/8/2017: “Khu trục hạm John S. McCain trang bị hỏa tiễn đạn đạo đã tiến vào bên trong 12 hải lý của Bãi Đá Vành Khăn- một trong những hòn đảo tân tạo trên đó có một phi đạo và những pháo đài xây dựng cách đây vài năm. Đây là lần thứ ba Ngũ Giác Đài tiến hành chiến dịch tự do hàng hải, thách thức tuyên bố chủ quyền của Hoa Lục từ khi Ô. Trump nhậm chức tổng thống.” Trong một tuyên bố đầy bất ngờ, ngày 11/8/2017, phát ngôn viên của Tổng Thống Duterte nói rằng Phi Luật Tân thấy không có gì sai trái khi Hoa Kỳ vừa rồi cho tiến hành chiến dịch tự do hàng hải tại Biển Đông. Chắc chắn Ô. Tập Cận Bình nhức đầu khi nghe lời tuyên bố này. Rõ ràng Ô. Duterte không hy sinh sự an ninh của đất nước để đổi lấy hợp tác kinh tế với Bắc Kinh. Mới đây tại Bắc Kinh, Ô. Vương Nghị nói rằng đây thời kỳ hoàng kim của phát triển nhanh (golden period of fast development) giữa Phi Luật Tân và Trung Quốc.
Có thể Ô. Duterte “chịu” Ô. Trump hơn là Ô. Obama khi ông này đe dọa dùng LHQ điều tra chiến dịch tiêu diệt ma túy của ông. Thế mới hay, ôm lấy nhân quyền thì mất đồng minh. Mà mất đồng minh chiến lược thì vị thế và an ninh của đất nước lâm nguy.
-Reuters ngày 11/8/2017: “Thủ Tướng Căm Bốt Hun Sen các buộc nước láng giềng Lào đã gửi binh sĩ vào đất Căm Bốt từ Tháng Tư và nói rằng họ phải rút đi vào thời hạn cuối cùng 17 Tháng Tám. Trong một buổi lễ tại Thủ Đô Phnom Penh, Ô. Hun Sen nói rằng khoảng 30 binh sĩ đã từ Lào đã tiến vào khu vực và một số đã ở lại lúc ban ngày. Ông cũng đã tiếp xúc với chính quyền Lào và nói rằng tôi không thể kiên nhẫn thêm được nữa. Thật là điều không đúng khi chúng ta đánh nhau những nếu họ không rút lui, tôi buộc phải làm vậy. Tôi không tuyên chiến và chỉ yêu cầu họ rút lui.”
Ô. Hun Sen đang bị phe đối lập có chủ trương “bài Việt” vu cáo ông “bán đất ” cho Việt Nam. Nhân dịp này, từ bé ông xé ra to để chứng tỏ với nhân dân Căm Bốt là ông là người bảo vệ sự toàn vẹn của đất nước. Cuối cùng thì mọi việc cũng êm xuôi vì chắc chắn Đông Nam Á sẽ không bao giờ để hai quốc gia hội viên “choảng” nhau. Quả đúng như vậy, chưa đầy 24 giờ sau, ông bay qua Vạn Tượng và tuyên bố đã tìm được giải pháp hòa bình, Lào đồng ý rút binh sĩ ở khu vực này. Thường thường, các nhà lãnh đạo khi gặp khó khăn nội bộ, thường tìm cách gây chiến, hoặc có những lời lẽ hiếu chiến để chinh phục tình cảm của quần chúng. Thủ đoạn này được dùng ở khắp mọi nơi trên thế giới.
Nhận Định:
Một trong những diễn biến vô cùng bất lợi cho Hoa Lục là hội nghị cấp bộ trưởng ngoại giao của ASEAN họp tại Manila. Dù có những khó khăn lúc ban đầu, theo Reuters, cuối cùng các ngoại trưởng ASEAN đã vượt qua những bất đồng để đưa ra bản tuyên bố chung kêu gọi tránh quân sự hóa Biển Đông và bày tỏ lo ngại về việc xây dựng đảo nhân tạo làm sói mòn sự tin cậy cũng như an ninh, hòa bình và sự ổn định của khu vực. Đây là một thất bại về ngoại giao và chính trị của Bắc Kinh. Chính vì những lời lẽ trong bản tuyên bố chung mà vào giờ phút chót, Ngoại Trưởng Vương Nghị đã hủy bỏ cuộc gặp riêng với Ngoại Trưởng Phạm Bình Minh theo kiểu “giận cá chém thớt” tức đổ lỗi lên đầu Việt Nam. Cộng thêm với việc đụng độ về giàn khoan dầu Lô 136/3 mới đây, cũng đã khiến Hoa Lục hủy bỏ một cuộc họp về quốc phòng với Việt Nam. Tình hình cho thấy mối liên hệ Việt-Hoa đang là những đợt sóng ngầm. Bề mặt thì hai bên tỏ ra kiềm chế nhưng bên trong chưa biết cái gì sẽ xảy ra. Xin nhớ, hàng không mẫu hạm thứ hai của Trung Quốc đã đóng xong và sẵn sàng tác chiến. Sức mạnh quân sự khổng lồ của Trung Quốc đang là mối đe dọa lớn cho Việt Nam. Trước tình thế đó:
Về mặt đối nội, vào ngày 6/8/2017, Việt Nam đã cho toàn bộ Quân Khu 1- quân khu bảo vệ biên giới phía bắc, chuyển qua tình trạng ứng chiến/sẵn sàng chiến đấu.
Về mặt ngoại giao, Việt Nam gửi Bộ Trưởng Ngô Xuân Lịch đi Mỹ. Theo thông báo của Bộ Quốc Phòng Hoa Kỳ ngày 8/8/2017, “Bộ Trưởng Quốc Phòng Jim Mattis đã hội kiến với Bộ Trưởng Quốc Phòng Ngô Xuân Lịch để thảo luận về việc gia tăng mối liên hệ quốc phòng và những thách thức về an ninh của khu vực. Hai bộ trưởng đã đồng ý về những việc phải làm để mở rộng hợp tác quốc phòng, bao gồm việc tiếp đón một hàng không mẫu hạm viếng thăm Việt Nam vào năm tới, mở rộng hợp tác hải quân và gia tăng trao đổi tin tức. Bộ Trưởng Mattis nhấn mạnh đến mức độ tham gia lực lượng gìn giữ hòa bình mạnh mẽ của Việt Nam, trợ giúp nhân đạo, hợp tác về phòng vệ bờ biển bao gồm việc chuyển giao một tàu tuần duyên cho Việt Nam để cải thiện khả năng thi hành luật pháp trên biển của Việt Nam. Hai nhà lãnh đạo đồng ý rằng mối liên hệ mạnh mẽ về quốc phòng giữa Hoa Kỳ và Việt Nam bảo đảm an ninh khu vực và toàn cầu. Mối quan hệ này xây dựng trên nền tảng tương kính lẫn nhau và vì quyền lợi chung của hai quốc gia, bao gồm việc tự do hàng hải trên Biển Đông và toàn cầu, tôn trọng công pháp quốc tế và chủ quyền của các quốc gia. Bộ Trưởng Mattis hoan nghênh việc Việt Nam càng ngày càng mạnh mẽ tham gia vào vai trò lãnh đạo tại vùng Châu Á Thái Bình Dương.” (The two leaders agreed a strong U.S.-Vietnam defense relationship promotes regional and global security. This relationship is based on mutual respect and common interests, including the freedom of navigation in the South China Sea and globally; respect for international law; and recognition of national sovereignty. The Secretary welcomed Vietnam's engagement and growing leadership in the Asia-Pacific region.)
Do việc Hoa Lục quân sự hóa Biển Đông, rõ ràng từng bước, Việt Nam đã xích gần lại Hoa Kỳ về mặt quân sự. Việc Ô. Mattis tiếp đón Ô. Ngô Xuân Lịch cùng những tiến bộ mới về hợp tác quốc phòng cho thấy chuyến đi Việt Nam của Ô. Trump vào Tháng 11 này sẽ diễn ra tốt đẹp. Có thể Ô. Trump sẽ ghé Cam Ranh cũng giống như Ô. Leon Panetta trước đây vì từ Nha Trang ra Cam Ranh cũng rất gần, có thể đi bằng trực thăng. Một sự hợp tác quốc phòng Việt-Mỹ là bước đi vô cùng gai góc của Việt Nam vì không thể biết Hoa Lục sẽ hành động như thế nào. Nằm bên cạnh một kẻ thù truyền kiếp khổng lồ mà hợp tác quân sự với một siêu cường ở xa, là một toan tính vô cùng táo bạo. Song Việt Nam không còn con đường nào khác nếu muốn bảo vệ quyền lợi và sự an toàn của đất nước. Tôi tiên đoán rồi đây HKMH mới nhất của Anh Quốc cũng sẽ ghé Cam Ranh.
Lịch sử Đại Việt chứng tỏ rằng muốn bảo vệ nền độc lập đôi khi cũng cần phải đổ máu và đánh bại âm mưu xâm lược của phương bắc. Và chỉ khi đó các ông “Con Trời” mới học được bài học. Thế nhưng có điều bất hạnh là thế hệ lãnh đạo sau của Trung Hoa lại mau chóng quên mất những thất bại ô nhục của tổ tiên và tiếp tục nuôi mộng hiếp đáp và thôn tính Việt Nam. Và tham vọng này cứ diễn đi, diễn lại suốt chiều dài lịch sử hơn mấy ngàn năm. Muôn đời, Đại Việt chỉ muốn sống yên và chẳng bao giờ nghĩ đến chuyện đụng tới sợi lông chân của người Tàu. Nhưng giấc mơ nhỏ bé ấy không bao giờ đạt được, ngoại trừ khi nào Trung Hoa bị xâu xé hoặc chia năm xẻ bảy. Bất cứ khi nào, một Trung Hoa thống nhất và yên ổn, sẽ là thảm họa cho dân tộc Việt Nam.
Do đó, chiến lược muôn đời của Việt Nam… dù ở thể chế nào… là hòa hiếu với Trung Quốc nhưng quốc phòng và kinh tế phải mạnh- mạnh như Do Thái ở Trung Đông để không một “thằng Tàu” nào dám đụng tới sợi lông chân của Việt Nam. Và chính sách ngoại giao phải hết sức khiêm tốn chứ không kiêu căng, phách lối như Do Thái hoặc điên điên khùng khùng như Bắc Triều Tiên hoặc dở dở ương ương như Ô. Duterte. Và phải nắm vững liên minh Việt-Miên-Lào. Liên minh Việt-Miên-Lào và Biển Đông là yết hầu, là tài nguyên, là sinh mệnh của Việt Nam.
Đào Văn Bình (California ngày 15/8/2017)