Thư gửi tác giả Minh Mẫn! Từ lâu rồi, tôi rất quý bác vì tấm lòng của bác đối với Phật giáo qua những bài viết đầy ưu tư, tâm huyết. Tôi quý bác ở cách viết thẳng thắn, bộc trực. Tất cả bài viết của bác chỉ làm một việc như cái kính phản ảnh lại những gì đã và đang xảy ra, chỉ muốn những điều tốt cho đạo pháp và dân tộc, không thêm không bớt bất cứ loại gia vị nào. Đây là lần thứ hai tôi có vài lời góp ý với bác (lần thứ nhất, tôi góp ý về “Nghi Lễ Phật Giáo - Cần được tìm hiểu và phát triển đúng chính pháp” trên phattuvietnam.net) và lần này là về bài viết các Đạo tràng, Ban Hộ Niệm Vãng Sanh tự phát. Tôi vừa đọc bài viết của bác so sánh giữa Tin Lành và Thiên Chúa Giáo La Mã trên trang nhà sachhiem.net và chuabuuminh.vn. Về nội dung, tôi hiểu và đồng ý với tinh thần chung của toàn bài, tuy có một số điểm nhỏ tôi muốn góp ý cùng bác . Bác Minh Mẫn ạ, bài viết của bác sẽ hay hơn, thuyết phục hơn khi bác lấy ví dụ về Phật Giáo Hòa Hảo hình thành, phát triển, ly khai tu sĩ, và tách thành tôn giáo riêng như thế nào, như có lần bác đã có bài phân tích thay vì so sánh Tin Lành, Thiên Chúa Giáo; rồi nghĩ đến đạo Phật. Phật giáo khác với các tôn giáo độc thần. Một bên là đạo của trí tuệ, một bên là đạo của đức tin. Tôi thật ngạc nhiên với việc bác nhận định “…Tóm lại, bất cứ ai, cần đến bất cứ vấn đề gì, chỉ cần tìm đếm các gia đình tín đồ Tin Lành sẽ được đáp ứng vô điều kiện…”. Có thật sự là vô điều kiện không, nếu như người được nhận giúp đỡ không trở thành tín hữu tân tòng và sau đó phải trích một phần thu nhập hàng tháng đóng góp lại cho Hội Thánh? |